☆, Chương 69:
Bạch Tư Duệ trở mình, sờ sờ dưới thân. Đã ở trên giường rồi sao? Hôm nay tên kia sao lại ngủ sớm như vậy?
Bạch Tư Duệ nhắm mắt lại ngáp một cái, đột nhiên thân thể khựng lại, nhanh chóng hít mũi, sau đó mở mắt ra.
Bạch Tư Duệ ngửi thấy được rõ ràng mùi hoan hảo, mở mắt ra liền nhìn thấy Tiêu Thời một thân trắng toát nằm trên người mình. Tiêu Thời đang ngủ say, khắp nơi trên người đều là dấu vết xanh tím.
“Tên kia lại cùng Thời làm! Đáng hận, cũng không biết đã làm bao nhiêu, thân thể mệt như vậy.” Bạch Tư Duệ cáu giận hừ một tiếng, nắm chặt nắm đấm, hít sâu mấy lần đè xuống hỏa khí.
Bạch Tư Duệ nhẹ nhàng đẩy Tiêu Thời ra ngồi dậy đến, lại quay đầu nhìn bên giường, quần áo tán loạn một chỗ. Bạch Tư Duệ nhìn ngoài cửa sổ một chút, nhìn góc độ ánh trăng thì đã chuyển qua sau nửa đêm.
Tiêu Thời chịu đựng cái eo mỏi, híp mắt nhìn Bạch Tư Duệ một chút, lẩm bẩm nói: “Duệ duệ.”
Bạch Tư Duệ gắt gao nhìn chòng chọc trên đất quần áo một lúc, sau đó quay đầu lại nhìn Tiêu Thời một chút, nhìn thấy dấu hôn chướng mắt trên người cậu thì hỏa khí khó lắm mới áp chế nhất thời lại dâng lên, trầm giọng nói: “Tỉnh rồi?”
Tiêu Thời nghiêng đầu, dùng tay chống giường ngồi dậy: “Đều tối rồi, thật nhanh a, muốn đi lên núi sao?”
“Không đi.” Bạch Tư Duệ không chút suy nghĩ nói, nói xong sợ chính mình đối với Tiêu Thời mất khống chế liền quay đầu đi.
“Nga, vậy chúng ta lại ngủ một hồi đi, em còn chưa ngủ đủ.” Tiêu Thời từ phía sau ôm lấy thân thể Bạch Tư Duệ, mặt dán vào lưng hắn nói.
Bạch Tư Duệ đột nhiên đau xót trong lòng, xoay người lại, trước khi Tiêu Thời vẫn chưa kịp làm ra chuẩn bị dùng sức đè lên thân thể cậu. Tiêu Thời lấy làm kinh hãi, duệ duệ tâm tình không đúng, hắn làm sao rồi?
Bạch Tư Duệ yên lặng nhìn mặt Tiêu Thời một lúc, buồn buồn nói: “Em thích hắn hơn.”
Tiêu Thời sờ sờ mặt Bạch Tư Duệ, nhỏ giọng hỏi: “Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?”
Bạch Tư Duệ nghiêng đầu ở lòng bàn tay Tiêu Thời nhẹ nhàng cọ, chậm rãi nói: “Em quả nhiên thích hắn hơn.”
Âm thanh của Bạch Tư Duệ có chút khàn, yết hầu như bị nhét bông, nhét đầy đến mức cổ họng hắn cay cay, trên mặt hiếm thấy xuất hiện vẻ mặt trẻ con hờn dỗi.
“Duệ duệ. Anh chính là anh a, em đều thích như nhau.” Tiêu Thời lần đầu tiên nhìn thấy một mặt yếu đuối như vậy của Bạch Tư Duệ ban đêm, hơi có chút không quen, có điều Tiêu Thời vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo nên phản ứng rất trì độn, nghĩ cái gì trên mặt cũng không biểu hiện ra được.
Em thích ta có được hay không, càng thích ta hơn một chút. Bạch Tư Duệ rất muốn nói như vậy, há miệng lại biến thành: “Chúng ta làm đi, em cùng hắn đều đã làm.”
“A? Nhưng mà em ăn no, a không, là em rất mệt.” Tay Tiêu Thời chặn trên ngực Bạch Tư Duệ, hai người đều không mặc quần áo, Tiêu Thời lúc này mới phát hiện tư thế này của bọn họ rất ám muội.
Đáy mắt Bạch Tư Duệ lóe qua một tia thương cảm, Tiêu Thời nhạy cảm bắt lấy, vội vã sửa lời: “Vậy cũng tốt, có điều anh phải bắn nhanh chút đó.”
Hai mắt Bạch Tư Duệ sáng ngời, thở phào nhẹ nhõm: “Tại sao phải bắn thật nhanh? Ta thích nhất là cắm vào em, cắm đủ rồi mới bắn không được sao?”
“A? Cái này…” Hia mắt Tiêu Thời chuyển động, đầu óc ngốc ngốc nhanh chóng vận động, vẻ mặt thành thật nói: “Vì em thích tương, khụ, là tinh dịch, anh bắn nhanh một chút em sẽ rất vui vẻ.”
Duệ duệ ban đêm thật đơn thuần a, có hi vọng!
“Phải vậy không?” Bạch Tư Duệ khổ não suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu một cái: “Vậy cũng tốt, có điều ta cũng muốn hảo hảo làm một lần.”
Nụ cười trên mặt Tiêu Thời nhất thời nứt ra, giật giật chân, chậm rãi cách xa Bạch Tư Duệ một chút, nói: “Vậy chúng ta bắt đầu đi, anh phải bắn nhanh một chút nha.”
“Ừm.” Bạch Tư Duệ gật gù hứa hẹn.
Hậu huyệt Tiêu Thời vẫn còn ướt át, Bạch Tư Duệ trực tiếp đỡ phân thân tiến vào, sau đó dùng sức đỉnh lên, đỉnh đến độ thân thể Tiêu Thời nhào về phía trước.
Tiêu Thời vẫn chưa tìm được cảm giác vui thích, chỉ cảm thấy ở trong cơ thể mình chính là một cái máy đóng cọc, tốc độ cùng cường độ kia quả thực muốn đảo nát bên dưới của cậu. Tiêu Thời khó khăn ngẩng đầu lên, đứt quãng nói: “A! Duệ, duệ, anh đừng dùng sức mạnh như vậy, ân a!”
“Như vậy mới bắn nhanh được, ta rất nhanh sẽ bắn.” Bạch Tư Duệ bảo đảm nói.
Tiêu Thời nghe Bạch Tư Duệ nói như vậy liền ôm lấy thân thể của hắn, thuận theo nói: “Vậy được rồi.”
Bạch Tư Duệ nói chuyện giữ lời, rất nhanh đã bắn. Tiêu Thời vui mừng nuốt hết chất lỏng vừa được bắn vào trong, cười hôn một cái lên miệng Bạch Tư Duệ.
Bạch Tư Duệ đắc ý nở nụ cười, nghỉ ngơi xong lập tức lần thứ hai cắm vào, phấn khởi chiến đấu không bao lâu lại bắn, so với lần thứ nhất hơi hơi nhanh một chút, sau đó lại được Tiêu Thời khen thưởng một cái hôn.
Bạch Tư Duệ giống như nhận được cổ vũ cực lớn, quyết định lần sau lại bắn nhanh một chút. Sau đó, hắn thành công.
Tiêu Thời co rút hậu huyệt, một mặt thoả mãn, sờ sờ đầu Bạch Tư Duệ nói: “Thật tốt, no quá.”
“Thích không?” Bạch Tư Duệ nằm ở bên cạnh Tiêu Thời hỏi.
“Thích.” Tiêu Thời nói.
Bạch Tư Duệ không nhịn được lộ ra nụ cười, hỏi tiếp: “Thích ta sao?”
“Đương nhiên thích.” Tiêu Thời không chút do dự trả lời.
Bạch Tư Duệ mừng rỡ ôm chặt Tiêu Thời: “Vậy chúng ta làm tiếp một lần đi.”
Tiêu Thời do dự, lo lắng thân thể Bạch Tư Duệ không chịu nổi: “Chúng ta ngủ đi, anh đã làm ba lần rồi.”
“Nhưng mà ta còn chưa thoải mái làm một lần, chúng ta làm một lần được không? Một lần cuối cùng.” Bạch Tư Duệ nói xong đã ngồi vào giữa hai chân Tiêu Thời, nâng mông cậu lên liền động thân cắm vào.
Tiêu Thời nghĩ thầm ngược lại duệ duệ nhanh như vậy, hắn cũng đã đi vào, liền liền không ngăn cản, điều chỉnh tư thế thoải mái, nói: “Vậy thì làm một lần cuối cùng, làm xong liền ngủ.”
“Hừm, tốt.” Bạch Tư Duệ đầy miệng đáp ứng.
Lần này Bạch Tư Duệ không làm kịch liệt như mấy lần trước, nhẹ nhàng lung lay, Tiêu Thời càng không ngại, hậu huyệt khép khép mở mở, hút côn thịt trong miệng, chờ làn sóng tương mỹ vị tiếp theo.
Năm phút trôi qua, đến thời gian tương ra, Tiêu Thời liếc nhìn Bạch Tư Duệ, thấy hắn làm hăng say liền không quấy rối hắn.
Mười phút trôi qua, Tiêu Thời giật giật, nằm lâu đằng sau lưng có chút không thoải mái, hai người đổi thành tư thế cưỡi ngựa.
Nửa tiếng trôi qua, Tiêu Thời có chút không chịu nổi, hai tay chống lên người Bạch Tư Duệ thúc giục: “Lần này tại sao lại lâu như thế? Nhanh lên một chút.”
“Lần cuối cùng, để ta làm thêm chút đi.”
Tiêu Thời nghĩ thầm đã làm đã lâu như vậy, duệ duệ làm sao cũng cũng sắp rồi. Tiêu Thời đổi thành tư thế nằm nghiêng, để Bạch Tư Duệ quỳ gối phía sau mà làm.
Một tiếng trôi qua, Tiêu Thời mệt đến chịu không nổi, thở hồng hộc hỏi: “Anh lúc nào mới xong?”
“Sắp rồi.” Bạch Tư Duệ tăng nhanh tốc độ, phát ra âm thanh ‘ba ba’ va chạm.
Lại qua nửa tiếng, Bạch Tư Duệ bắn ra, âm thanh Tiêu Thời như muỗi mắng ‘Tên lừa đảo’, sau đó ngủ say.
“Thời, có phải ta bắn rất nhanh không? Ba lần, lần này so với lần khác đều nhanh hơn, em rất thích đi.” Bạch Tư Duệ cũng rất thỏa mãn, nhìn tia sáng trước cửa sổ một chút. Trời sắp sáng rồi, sao thời gian hắn ra lại ngắn như vậy? Bạch Tư Duệ thở dài, hơn lên trán Tiêu Thời một hồi: “Ngủ đi, buổi tối gặp.”
Lông mày nhíu chặt của Tiêu Thời dần giãn ra, ở trong ngực Bạch Tư Duệ ngủ đến một mặt ngây ngô, Bạch Tư Duệ cũng rất nhanh đã ngủ theo.
Theo vệt ánh nắng đầu tiên xuyên thấu qua trước cửa sổ rọi vào trong nhà, Bạch Tư Duệ chậm rãi mở mắt, khẽ cười cười, đặt tay lên tay Tiêu Thời, nắm tay cậu nhắm hai mắt lại.