Kế Hoạch – Chương 67

☆, Chương 67:

Tiêu Thời muốn tự mình tắm, nhưng thân thể không nghe sai khiến, hơi nhích eo một cái cả người đã trượt vào trong nước, cuối cùng Bạch Tư Duệ cương quyết ôm Tiêu Thời lên, để cậu chuyển hướng ngồi lên đùi mình, lấy chút dầu gội thoa lên đầu Tiêu Thời.

Tiêu Thời mềm oặt nhào vào lồng ngực Bạch Tư Duệ, nhẹ nhàng liếm láp vết thương trên vai Bạch Tư Duệ.

Bạch Tư Duệ bị liếm mềm lòng đến rối tinh rối mù, nghiêng đầu đi nhìn gò má Tiêu Thời, không nhịn được ở trên mặt cậu hôn một cái.

Trong lòng Tiêu Thời cả kinh, động tác liếm láp cũng dừng một chút, nhưng cũng không có hành động khác, âm thầm chờ mong Bạch Tư Duệ tiếp tục.

Bạch Tư Duệ cũng chỉ hôn một cái, sau đó liền gội đầu cho Tiêu Thời. Tiêu Thời có chút thất vọng nho nhỏ.

Tiêu Thời biết mình hiện tại rất khó coi, ngay cả chính cậu cũng không dám nhìn thẳng, cũng không biết Duệ Duệ vừa nãy làm sao có thể hôn xuống? Nghĩ thế Tiêu Thời liền đem mặt vùi vào hõm vai Bạch Tư Duệ, không dám lộ mặt ra.

Bạch Tư Duệ buồn cười xoa đầu Tiêu Thời, ghé vào tai Tiêu Thời ám muội nói: “Muốn làm gì chờ lát nữa được không? Trên đầu em toàn là bùn đất.”

“A? Duệ duệ, nha, tốt.” Mặt Tiêu Thời nhất thời đỏ lên, lắp bắp nói, cảm giác như vừa được ăn định tâm hoàn vậy.

Lúc Bạch Tư Duệ nói chuyện không ngừng có nhiệt khí phun vào tai Tiêu Thời, nóng nóng ngứa ngứa, làm một bên tai Tiêu Thời đều đỏ lên, một bên tai khác lại vẫn trắng bệch có chút buồn cười.

“Nói vậy là em đồng ý rồi?” Bạch Tư Duệ rất mừng rỡ, một tay gội đầu cho Tiêu Thời một tay kia lấy chút sữa tắm lên khăn lau cho Tiêu Thời.

“Trên người em có thể tự làm.” Tiêu Thời trở tay nắm lấy khăn mặt sau lưng, Bạch Tư Duệ nhẹ nhàng nhấn một cái Tiêu Thời liền nhào vào trong ngực hắn.

Hai người đều trần truồng, hành động này khiến thân thể hai người càng chặt chẽ dán với nhau. Phân thân vốn đang rục rịch của Bạch Tư Duệ lập tức cứng rồi, thẳng tắp đâm vào giữa hai chân của Tiêu Thời.

Tiêu Thời thân thể cứng đờ, hô hấp đều cứng lại.

“Sờ sờ nó.” Hô hấp của Bạch Tư Duệ có chút ồ ồ, âm thanh ám ách nói, tay vẫn còn ở trên tóc Tiêu Thời.

Lỗ tai sát bên Bạch Tư Duệ của Tiêu Thời đỏ rần, ánh sáng chiếu vào nhìn gần như nửa trong suốt.

“Được.” Tiêu Thời nghe vậy nhỏ giọng đáp một tiếng, tay chậm rãi đưa đến giữa hai chân hai người dán vào nhau, nhẹ nhàng nắm chặt nơi hừng hực kia của Bạch Tư Duệ.

Bạch Tư Duệ ưỡn eo dưới, phân thân ở trên tay Tiêu Thời ma sát một hồi, trở nên càng thêm cứng rắn.

Tiêu Thời cảm giác được hình dạng và độ cứng của vật đang đẩy vào tay mình, tay đang nắm đều mềm nhũn, phân thân của cậu ở sát bên vẫn còn vô dụng ủ rủ.

Tiêu Thời bất tri giác ngẩng đầu lên, mặt đối diện này Bạch Tư Duệ. Bạch Tư Duệ cái trán chống đỡ Tiêu Thời cái trán, trầm thấp nói: “Sờ một chút.”

“Ừm.” Tiêu Thời đáp một tiếng, nhắm mắt nắm chặt phân thân Bạch Tư Duệ, không nặng không nhẹ bắt đầu vuốt ve. Phân thân của Bạch Tư Duệ càng thêm phấn chấn tinh thần, Tiêu Thời thậm chí cảm giác được mặt trên nhô ra gân xanh, dán vào tay cậu mơ hồ nảy lên.

Bạch Tư Duệ rên lên một tiếng, lập tức ưỡn hạ thân về phía trước, cùng lúc hôn môi Tiêu Thời.

“A!” Tiêu Thời nhất thời trợn to mắt, cơ thể hơi ngửa về đằng sau.

‘Phù phù’ một tiếng, hai người ôm nhau cùng ngã vào ôn tuyền.

Bạch Tư Duệ ở bên trong nước làm sâu thêm nụ hôn này, Tiêu Thời có chút lui bước, Bạch Tư Duệ liền một tay đè đầu cậu lại, thuận tiện xoa xoa tóc Tiêu Thời, lượng lớn bọt xà phòng từ tóc Tiêu Thời tràn ra.

Tiêu Thời hoảng lên, sâu trong nội tâm vẫn sợ sệt Bạch Tư Duệ thực sự ăn mình. Tiêu Thời do dự một lát, sau đó phối hợp há miệng ra, nhẹ nhàng đáp lại cắn cắn miệng Bạch Tư Duệ, Đầu lưỡi trốn bên trong miệng thử thăm dò mà đẩy Bạch Tư Duệ một cái. Bạch Tư Duệ lập tức bắt lấy hướng đi của Tiêu Thời, đầu lưỡi linh hoạt đánh vòng đùa giỡn lưỡi của Tiêu Thời, ở trong miệng cậu in lại mùi vị của mình.

Hai người chậm rãi nổi lên, chân Bạch Tư Duệ vừa đạp liền mang theo Tiêu Thời lẻn đến bên cạnh ôn tuyền, ‘ầm’ một tiếng hai người đồng thời vọt ra khỏi mặt nước, ôm nhau đứng chung một chỗ.

Nước suối chỉ cao đến ngang ngực hai người, Tiêu Thời run chân mềm nhũn, bị Bạch Tư Duệ dựa ở vách đá bên cạnh để cậu không đến nỗi chìm xuống.

“Tiểu Thời, tắm xong rồi, chúng ta làm đi.” Một tay Bạch Tư Duệ ôm bả vai Tiêu Thời thấp giọng nói, một tay khác ở phía sau Tiêu Thời nhẹ nhàng khiêu khích, dần dần hướng xuống dưới. Tiêu Thời theo bản năng hơi co lại cúc huyệt, cảm giác những nơi bị Bạch Tư Duệ chạm đến đều tê dại, nghe vậy xấu hổ nói: “Đều đã như vậy, anh còn hỏi em!”

“Phốc, được, là anh không đúng.” Bạch Tư Duệ nói, thân thể nghiêng về phía trước, một tay ôm lấy eo Tiêu Thời một tay trượt xuống khe hở giữa hai chân cậu.

Tiêu Thời nghĩ Bạch Tư Duệ muốn hôn mình, liền nhắm hai mắt lại, hơi há miệng ra.

Ai biết đợi một lúc lâu mà nụ hôn trong tưởng tượng vẫn chưa đến, lối vào phía dưới lại đột nhiên bị xâm nhập.

“A ~” Tiêu Thời kêu to một tiếng, đồng thời co lại hậu huyệt, mở mắt ra liền thấy Bạch Tư Duệ đang cười nhìn mình.

“Anh! Anh cố ý!” Tiêu Thời càng thêm lúng túng, thẹn quá thành giận nói, đối với cái tay làm càn của Bạch Tư Duệ làm như không thấy, hậu huyệt phía sau cũng giữ vững theo ý chũ nhân, duy trì yên lặng xem diễn biến.

“Cái gì? Anh có làm gì sao?” Ngón tay của Bạch Tư Duệ luồn vào bên trong Tiêu Thời đâm chọc khắp nơi, vô tội nói.

“Ân ~” Tiêu Thời thân thể mềm nhũn, khí thế cũng theo đó mà nhũn ra. Tiêu Thời thuận thế nhào tới trên người Bạch Tư Duệ, hai tay ôm cổ Bạch Tư Duệ, tránh né ánh mắt mang theo ý cười của Bạch Tư Duệ. Đáng ghét, duệ duệ rõ ràng là cố ý đùa cợt cậu mà, vì không có chứng cứ, tranh luận thế này sẽ chỉ làm cậu càng khó chịu, Tiêu Thời không thể làm gì khác hơn là ôm lấy Bạch Tư Duệ né tránh ánh mắt của hắn.

Nước ôn tuyền hiệu quả không tốt, mới chỉ tiến vào một ngón tay mà đã rất khó khăn, hơn nữa phía sau của Tiêu Thời đã lâu không tiếp nhận qua dị vật, miệng lối vào có chút khô sáp. Bạch Tư Duệ tiện tay lấy từ không gian ra một chút dục dịch, nắm trong tay đưa vào trong nước, sau đó nhanh chóng thoa lên mặt sau của Tiêu Thời.

Có bơi trơi phía sau tiến vào dễ dàng hơn rất nhiều, Bạch Tư Duệ bỏ thêm một ngón tay, nhân lúc bơi trơn chưa kịp bị nước suối hòa lẫn đã đưa vào bên trong thân thể Tiêu Thời.

“Ân ~” Tiêu Thời khắc chế không được rên rỉ một tiếng, tuy rằng trong trí nhớ cậu đã cùng Bạch Tư Duệ làm vô số lần, nhưng vẫn còn có chút cảm giác quái dị. Có lẽ do phía sau bị tiến vào khiến cậu có chút thỏa mãn khó nói, Tiêu Thời không nhịn được co rút hậu huyệt theo tiết tấu ra ra vào vào của Bạch Tư Duệ.

“Đau không?” Bạch Tư Duệ thấy Tiêu Thời cau mày quan tâm hỏi. Trước kia Tiêu Thời quá tùy ý, hoàn toàn không để ý đau đớn, hắn chỉ có thể tự mình điều chỉnh lực độ, có thể khi đó đã làm Tiêu Thời đau. Bây giờ có thể hỏi Tiêu Thời có đau hay không khiến Bạch Tư Duệ thỏa mãn không nói nên lời, cuối cùng cũng coi như bù đắp những thiếu sót của lần đầu tiên.

“Không đau.” Tiêu Thời vẫn cau mày, nghe vậy hơi cười nói: “Em rất thích, anh nhanh vào đi.”

Hầu kết của Bạch Tư Duệ nhúc nhích một chút, thấp giọng đáp lại: “Được.”

Thân thể Tiêu Thời đã sớm bị khai phá triệt để, cho dù rất lâu không làm cũng rất dễ thích ứng, như miệng nhỏ trẻ con tham lam hút lấy ngón tay Bạch Tư Duệ.

Tiêu Thời bất tri giác rơi vào trạng thái ăn cơm, miệng nhỏ phía dưới một hơi lại một hơi nuốt vào, vẻ mặt cũng biến thành mê ly. Bạch Tư Duệ rút ngón tay ra, Tiêu Thời bất mãn nhúc nhích vòng eo một chút, ngẩng đầu lên nhìn về phía Bạch Tư Duệ.

“Anh còn chưa vào đâu, em giống như đang nhận sai đồ vật nha.” Khóe miệng Bạch Tư Duệ giật giật, hai tay nâng mông Tiêu Thời, nhẹ nhàng nâng một cái đã để Tiêu Thời ngồi lên phần eo của hắn.

“A? Duệ duệ.” Tiêu Thời buông lỏng tay, khuỷu tay chống đỡ lên tảng đá phía sau, hai mắt bị sương mù bao phủ nghi hoặc mà nhìn Bạch Tư Duệ, mềm mại nói: “Duệ duệ, muốn ăn tương ~” tương còn chưa có đi ra đâu.

Mặt Tiêu Thời có chút huyết sắc, nhìn đẹp hơn rất nhiều, bộ dạng đơn thuần không tạp niệm, giống như thật sự chỉ đang ăn đồ ăn, khiến người ta nhìn không nhịn được muốn phá hỏng phần tinh khiết này, để cậu lộ ra vẻ mặt dâm đãng.

“Được rồi, em phải cố gắng hút nha, nếu không có thể sẽ rất lâu.” Bạch Tư Duệ nói rồi đỡ phân thân của mình chèn ở lối vào. Ánh mắt Tiêu Thời có chút thanh minh ngắn ngủi, nhìn Bạch Tư Duệ gần trong gang tấc khuôn mặt rất nhanh đã biến thành mê ly, co rút hậu huyệt mời đối phương tiến vào.

Tiêu Thời vẫn chấp nhất nói: “Muốn tương…”

Bạch Tư Duệ hai tay banh mông Tiêu Thời ra, động thân đâm vào trong cơ thể Tiêu Thời.

“Ân a ~” Tiêu Thời lập tức hồi thần, khó nhịn ngâm khẽ một cái, cúi đầu nhìn xuống.

Bạch Tư Duệ dừng lại một chút, cảm giác được phía sau của Tiêu Thời căng chặt vừa phải, thấp giọng cười nói: “Không phải em muốn tương sao? Không thể lười biếng nha.”

Tiêu Thời chút sững sờ, hơi co lại hậu huyệt chậm chập nói: “Chúng ta cùng làm.”

“Vẫn chưa, lúc này mới vừa bắt đầu.” Bạch Tư Duệ đỡ eo Tiêu Thời mãnh mẽ cắm rút.

“A ~” Tiêu Thời lập tức vòng tay ôm chặt cổ Bạch Tư Duệ, cảm giác phía sau của mình đều bị nhồi đầy, nhưng lại thỏa mãn đến bất ngờ.

Tiêu Thời dùng sức cắn nuốt đồ vật bên trong thân thể, nhất thời cảm giác thỏa mãn càng rõ ràng.

“A!” Bạch Tư Duệ bị Tiêu Thời cắn đến rên lên một tiếng, thân thể căng chặt, sau đó ôm Tiêu Thời dừng sức đâm.

Ôn tuyền theo vận động lắc lư không hài hòa của hai người tràn lên, dòng nước có tiết tấu dập dìu đến đi, cạnh bờ ôn tuyền bắn lên một lượng lớn bọt nước, ướt nhẹp một đám đất đai thực vật bên cạnh.

Rừng trúc thanh tĩnh bị phá vỡ, thỉnh thoảng sẽ truyền đến từng tiếng rên rỉ tình tự không giống nhau, hoặc ngọt ngào hoặc cảm xúc mãnh liệt, hoặc nhuyễn nhu hoặc trầm thấp…

Hồi lâu sau, Bạch Tư Duệ mới ôm Tiêu Thời rời khỏi ôn tuyền, một thân nhẹ nhàng khoan khoái đi vào rừng trúc.

Bạch Tư Duệ cúi đầu nhìn vẻ mặt thoả mãn của Tiêu Thời, khẽ cười cười, nhẹ giọng nói: “Thật tốt.”

“Hả?” Tiêu Thời híp mắt nhìn Bạch Tư Duệ một chút.

“Đói bụng không, muốn ăn cái gì?” Bạch Tư Duệ ôn nhu hỏi.

“Không đói bụng.” Tiêu Thời miễn cưỡng nói.

“Em đã một ngày không ăn rồi.”

“Không phải mới vừa ăn no sao?” Tiêu Thời chép miệng, thấp giọng cười nói.

Bạch Tư Duệ: “…” Đây vẫn là Tiểu Thời còn thẹn thùng vừa nãy sao? Cũng đúng, đối với Tiểu Thời mà nói đây chính là đồ ăn a.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: