Chưa có thời gian beta, có lỗi sai cmt ad sửa nhé!
---------.----------
Bạch Tư Duệ ôm eo Tiêu Thời, nhắm mắt ngưng thần cảm nhận biến hóa của thân thể.
Tiêu Thời thấy Bạch Tư Duệ bất động rốt cục cũng an tâm nhắm hai mắt lại, duệ duệ ngủ thì sẽ không chạy.
Ai biết Tiêu Thời mới vừa nhắm mắt, thân thể duệ duệ đang ôm cậu liền kịch liệt bắn ra, Tiêu Thời nhất thời mở mắt ra, sốt sắng mà nhìn Bạch Tư Duệ.
“Rống!” Tiêu Thời hai mắt mờ mờ, bất an rống kêu một tiếng.
“Tiểu, Thời… anh không có chuyện gì, hừ!” Bạch Tư Duệ động viên nói, lời còn chưa nói hết đột nhiên lại dùng sức đẩy thân thể Tiêu Thời ra, ngồi xếp bằng trên giường đả tọa.
“Gào gừ!” Tiêu Thời bị Bạch Tư Duệ đẩy một cái liền bay lên trời, Tiêu Thời một trận choáng váng đầu hoa mắt, vừa nhìn lại đã tìm không được phương vị của Bạch Tư Duệ nữa, đâu đâu cũng có đồ vật màu sắc rực rỡ.
“Duệ duệ.” Tiêu Thời hoảng loạn kêu to, động tác giống chú chó nhỏ ở trên không trung bay nhảy.
Bạch Tư Duệ đã không còn tinh lực động viên Tiêu Thời, ngồi ở trên giường cũng không nhúc nhích. Lại tới nữa rồi, loại sức mạnh này ở trong người huyên náo muốn chiếm cứ thân thể, cường đại đến mức độ khó tin. Bạch Tư Duệ lần đầu cảm nhận chân thực được cỗ năng lực này, so với người bị cắn là hắn thì cường đại hơn nhiều, đây là lý do thân thể hắn trở nên mạnh mẽ.
Bạch Tư Duệ khó khăn chống cự lại cỗ năng lực này, đầu lại đột nhiên đau như muốn nổ tung.
“A!” Bạch Tư Duệ thống khổ rên khẽ một tiếng, trên trán chảy ra vài giọt mồ hôi lớn, từng viên từng viên một theo run rẩy của hắn từ trên mặt lăn xuống.
Một lượng lớn tin tức mạnh mẽ rót vào trong đầu, trướng đến mức khiến đầu hắn sắp nổ tung, kèm theo đó là từng hình ảnh vỡ nát tán loạn giống như chiếu phim trong đầu, đều hình ảnh từ góc độ của hắn mà nhìn.
Bạch Tư Duệ còn có thể miễn cưỡng duy trì tỉnh táo, đột nhiên cảm nhận được chính mình đẩy Tiêu Thời ra khiến cậu bị thép đâm thủng, trên bụng Tiêu Thời nhanh chóng chảy ra máu tươi.
“Tiểu Thời!”
Bạch Tư Duệ lại đột nhiên mở mắt ra hô to một tiếng, Tiêu Thời vội vã đáp lại, rốt cục cũng tìm được phương hướng của Bạch Tư Duệ, quay đầu nhìn lại phát hiện màu máu, vội vã hướng về bên kia phóng đến. Tiêu Thời không có điểm tựa, trên không trung uốn éo như sâu lông vặn vẹo chuyển động thân thể, giương nanh múa vuốt nhúc nhích.
“Rống a ~ duệ duệ.”
Trong nháy mắt đó, phân thần phòng ngự của Bạch Tư Duệ nhất thời toàn bộ tan vỡ, nhìn thấy Tiêu Thời khỏe mạnh, còn chưa kịp gấp thở một hơi, ý thức liền cấp tốc mơ hồ, thi độc hoàn toàn thức tỉnh, hung hăng chiếm cứ bộ thân thể này.
Không nghe thấy Bạch Tư Duệ đáp lại Tiêu Thời càng thêm sốt ruột, thế nhưng thân thể lại không thế nào được khống chế, cậu muốn bám vào đâu đó để có thể nhanh chóng rơi xuống.
“Duệ duệ.” Tiêu Thời một tay ôm chiếc bàn trên không trung, dùng sức lôi kéo, vốn là là muốn đem mình kéo xuống, nhưng lại khiến chiếc bàn trực tiếp đụng vào trên người mình, cậu vẫn không di động bao nhiêu.
Tiêu Thời sốt ruột gào thét, trong lòng bắt đầu khủng hoảng. Duệ duệ lại không để ý tới mình, cậu có hay không lại bị vứt bỏ?
“Rống!” Một tiếng thi rống rất uy nghiêm, vang vọng toàn bộ không gian.
“Gào gừ?”
Tiêu Thời đột nhiên sửng sốt, theo bản năng kêu một tiếng. Cậu vừa rồi hình như không có rống a, thanh âm này cũng không giống của cậu, là duệ duệ gọi sao?
Vì chứng thực suy đoán của mình, Tiêu Thời rống lớn một tiếng.
“Rống!”
“Rống! Câm miệng, ồn chết rồi.” Bạch Tư Duệ lạnh lùng thốt, ngẩng đầu nhìn về hướng tang thi đang giãy dụa trên không trung.
Bạch Tư Duệ âm thanh tuy lạnh, nhưng trong lòng lại rất mừng rỡ, rốt cuộc tìm được tang thi rồi, chủ nhân cũ của bộ thân thể này vẫn có chút tác dụng, có điều một cái thân thể trụ hai người thực sự là phiền phức, có thể diệt trừ hắn là tốt rồi.
Bạch Tư Duệ từ miệng nữ tang thi kia liền biết rõ bản thân mình còn có một tư tưởng khác, vừa vặn hắn cũng muốn tìm Tiêu Thời, liền tiếp tục cùng với cô ta kết bạn tìm kiếm. Từ thái độ chuyển biến của nữ tang thi đối với hắn, Bạch Tư Duệ suy đoán rằng một tư tưởng khác đã kết thù với cô ta, cô ta có ý định bàn bạc với hắn là muốn mượn tay hắn diệt trừ tư tưởng chủ nhân cũ của thân thể này đi.
Đối với việc này hắn rất tán thành, muốn biết nhiều hơn nhưng nữ tang thi lại không nói cho hắn, Bạch Tư Duệ đối với cô ta không hảo cảm, cũng không đáng ghét.
Lúc nãy đoạt xác, tư tưởng của bọn họ giao hòa ngắn ngủi trong nháy mắt, Bạch Tư Duệ biết rất nhiều sự tình mà nữ tang thi không biết, tỷ như không gian thạch này.
“Gào gừ.” Tiêu Thời bị Bạch Tư Duệ hống một tiếng lập tức ngậm miệng lại, ngốc ngốc nhìn Bạch Tư Duệ.
Hai người không hề có một tiếng động đối diện vài giây, Tiêu Thời quay về Bạch Tư Duệ duỗi hai tay ra nhỏ giọng nói: “Duệ duệ ~ ôm.”
“Thật ngốc.” Bạch Tư Duệ khinh bỉ nói, thân thể thế nhưng lại rất vui vẻ nhảy lên một cái, trên không trung ôm lấy thân thể Tiêu Thời, lắc mình ra khỏi không gian.
Không gian này khiến năng lực của hắn bị áp chế mấy tầng, vừa rồi còn trải qua một phen đoạt xác mới chiếm được bộ thân thể này, cứ tiếp tục như thế có thể không tốt lắm.
Vừa ra tới, năng lực của Bạch Tư Duệ liền thư giãn, thân thể nhất thời nhẹ nhàng, hết thảy cảm quan cũng nhạy bén mấy lần.
“Gào gừ.” Tiêu Thời lấm lét nhìn trái phải một hồi, trong lòng âm thầm khâm phục, tốc độ của duệ duệ vẫn là nhanh như vậy, thật khiến tang thi ước ao.
“Thì ra ngươi kêu Tiểu Thời, tiểu thi, ha ha, vẫn thật thích hợp với ngươi.” Bạch Tư Duệ thả thân thể Tiêu Thời ra, nhìn dáng vẻ đần độn của Tiêu Thời khuôn mặt đơ hiếm thấy nở nụ cười.
Mình thích nó cũng là vì chủ nhân cũ của bộ thân thể này đi, lúc trước ở đống phế tích kia không nỡ lòng bỏ rời đi cũng là bởi vì tìm nó. Có điều điểm ấy hắn một chút cũng không muốn bài xích, chỉ muốn giết chết tư tưởng kia một mình giữ lấy Tiêu Thời.
Tối nay ánh trăng không quá sáng sủa, trong núi hoang tối om một mảnh, bóng của thực vật càng là đen kịt một đoàn. Bạch Tư Duệ ngẩng đầu nhìn trời, năng lực của hắn sẽ dựa vào ánh trăng dị biến mà lúc mạnh lúc yếu, không gian này chỉ vì ánh trăng không chiếu vào được mới áp chế lại năng lực của hắn sao, lẽ nào cùng với việc bản thân nó mang năng lượng có quan hệ?
Bạch Tư Duệ lấy viên đá đeo trên cổ ra, tảng đá kia trước đây đã gây nên sự chú ý của hắn, nó mơ hồ phóng thích năng lượng, không nghĩ tới lại là một không gian, lại còn là không gian có thể áp chế năng lực của hắn, thực sự là hại người, không, là hại thi.
Bạch Tư Duệ kéo viên đá đeo trên cổ xuống muốn bóp nát, nhưng tảng đá dị thường kiên cố, hắn không thể lay động nửa phần. Nếu năng lực mạnh như vậy, giữ lại thì càng là mối họa, Bạch Tư Duệ muốn ném nó vào sông.
“Rống.” Tiêu Thời nắm chặt viên đá không gian trong tay, để sát vào nhìn kỹ, sau đó dùng tay sờ sờ.
“Tiểu Thời, vật này sẽ hại ta.” Bạch Tư Duệ thấy tang thi quan tâm liền có chút do dự, trong này còn chứa không ít vật tư đâu, hắn cùng Tiểu Thời cũng cần những thứ này, ngay cả Tiểu Thời đều lưu ý, thật sự muốn ném đi sao?
“Gào gừ.” Tiêu Thời sờ sờ, cho rằng là tinh thạch trước đây từng ăn qua, đoạt lấy tảng đá liền nuốt vào bụng. Lần trước cậu ăn bị duệ duệ móc ra, lần này phải mau mau ăn.
“Ai, nhanh phun ra.” Bạch Tư Duệ cả kinh, tảng đá kia ẩn chứa năng lực không rõ, ăn có thể sẽ bạo thể mà chết. Bạch Tư Duệ sợ đến mức nhanh chóng mở miệng Tiêu Thời móc ra.
“A.” Yết hầu Tiêu Thời nhúc nhích một chút, viên đá bị giữ trong cổ họng cũng nuốt vào một đoạn.
Bạch Tư Duệ nhanh chóng kéo sợi dây, bắt lấy cổ Tiêu Thời để cậu nâng cằm lên đem sợi dây kéo ra ngoài.
“A!” Tiêu Thời sốt ruột, vội vã nuốt nước miếng, cảm nhận vật trong yết hầu bị kéo lên một chút, cuối cùng bị kéo ra khỏi yết hầu.
Bạch Tư Duệ vẻ mặt nghiêm túc, đợi rốt cục cũng lấy được viên đá mới như trút được gánh nặng thở phào một cái. Tiêu Thời một trận buồn nôn, khó chịu nôn khan.
“Không sao chứ, thật đúng là ngốc tang thi.” Bạch Tư Duệ miệng không tha người nhưng tay lại nhẹ nhàng vuốt lưng Tiêu Thời.
“Rống!” Tiêu Thời ngừng nôn khan liền không để ý tới Bạch Tư Duệ, đầu nghiêng qua một bên sinh hờn dỗi. Cậu lần trước nhờ viên đá trong đầu tang thi lấy được chỗ tốt, nhưng về sau cậu lại đập nát đầu tang thi cũng không tìm được, duệ duệ có một viên nhưng không cho cậu ăn.
Bạch Tư Duệ có chút luống cuống tay chân, nhìn dáng vẻ khó chịu của Tiêu Thời trầm mặc một hồi, sau đó lạnh lùng nói: “Nếu ngươi yêu thích viên đá kia như thế vậy ta liền giữ lại là được rồi, ngược lại ta cũng có thể từ không gian tỉnh lại.”
Nghĩa bóng trong lời Bạch Tư Duệ chính là: vì không muốn ngươi khó chịu, ta sẽ không ném mất, ngươi cũng đừng bởi vì không nỡ mà ăn nó đi.
Đáng tiếc ý nghĩ của Tiêu Thời và Bạch Tư Duệ hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, có điều Tiêu Thời lại bị đôi mắt của Bạch Tư Duệ dời đi sự chú ý.
“Gào gừ! Duệ duệ.” Hai mắt Tiêu Thời vốn không thấy rõ được, hiện tại Bạch Tư Duệ ở trước mắt chính là một đoàn bóng đen, trên đầu bóng đen thật giống như có hai điểm tương vậy.
Sẽ là tương sao? Tiêu Thời nghĩ nghĩ liền liếm tới, không mùi vị, lại liếm liếm.
Bạch Tư Duệ bị mùi trong miệng Tiêu Thời hun đến nhíu nhíu mày, đẩy Tiêu Thời ra, lạnh mặt nói: “Ta mới mấy ngày không ở bên cạnh ngươi, ngươi liền đói bụng thành như vậy?”
Tiêu Thời tâm tình đến nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh đã quên tảng đá không còn mảy may, nghe Bạch Tư Duệ nói thì rất là oan ức, nhỏ giọng nghẹn ngào.
“Gào gừ ~ “
Mấy ngày trước cậu xém chút là chết đói, hơn nữa còn không phải cậu không bắt được đồ ăn, mà là nhân loại đem cậu trói lại rồi a, chỉ có thể nhìn nhân loại nhưng ăn không được, thân thể đều đói bụng muốn chết.
Bạch Tư Duệ nặn nặn mặt Tiêu Thời, da dẻ dưới tay có chút dính.
“Đi, ta dẫn ngươi đi tìm đồ ăn, phải nhanh đem thân thể dưỡng cho tốt.”
“Ăn.” Tiêu Thời nói sờ về phía hạ thân Bạch Tư Duệ, thoả mãn nói: “Ăn chân giò hun khói.”
Bạch Tư Duệ đen mặt, lúc ký ức dung hợp hắn bị mạnh mẽ truyền vào lượng lớn ký ức, trong đó có không ít ký ức là bọn họ triền miên cùng nhau, tuy rằng hắn và tư tưởng kia cùng một thân thể, nhưng hắn vẫn phi thường khó chịu, chỉ muốn rút cái tư tưởng kia ra chém thành muôn mảnh. Hơn nữa, Tiểu Thời cũng là vì bộ thân thể này mới quấn quít lấy hắn, điều này càng làm cho hắn ghen tỵ, Tiểu Thời rút cuộc có yêu hắn không?
Bạch Tư Duệ dùng sức bắt lấy tay Tiêu Thời đang làm chuyện xấu, trầm giọng nói: “Ta cùng hắn, ngươi yêu thích ai hơn?”
“Yêu thích duệ duệ.” Tiêu Thời thành thật trả lời, tuy rằng cậu cũng không biết ‘Hắn’ là ai.
“Ý ta là ‘Ta’ buổi tối cùng ‘Ta’ ban ngày, ngươi yêu thích ai hơn?” Bạch Tư Duệ một tay nắm cằm Tiêu Thời, khiến cho cậu ngẩng đầu nhìn mình.
Tiêu Thời suy nghĩ một chút, chăm chú mà kiên định đáp: “Bạch duệ duệ.”
Tiêu Thời vì sự nhanh trí của chính mình mà vui vẻ không thôi, so gì chứ, duệ duệ ban ngày luôn rất ôn nhu, buổi tối mới hung, như hiện tại vậy.
Nhưng mà khác nhau chỗ nào sao? Đều là duệ duệ a.
Ung dung bắt nạt nhất thời đọng lại, Bạch Tư Duệ sắc mặt âm trầm, hầu như có thể ngưng tụ ra nước đến nơi, ở dưới ánh trăng mông lung càng lộ vẻ âm u.
“Gào gừ ~” Tiêu Thời ngu ngốc đến mấy cũng phát hiện không đúng, bất an nhỏ giọng nghẹn ngào kêu một tiếng.
“Ta không cho ngươi yêu thích hắn, ngươi nhất định phải yêu thích ta.” Bạch Tư Duệ giam giữ Tiêu Thời trong địa bàn của hắn. Nắm cằm cậu, thô bạo hôn xuống.
“Gào gừ.” Âm thanh của Tiêu Thời bị chặn lại trong miệng, cậu thuận theo há miệng, đối phương càng thêm tức giận hung hăng công thanh đoạt đất.