Kế Hoạch Bồi Dưỡng Tang Thi Cấp Thấp – Chương 26

☆, Chương 26: Hồi ba

 

Bạch Tư Duệ cười thầm không ngớt, ôm cánh tay dù bận vẫn ung dung mà nhìn Đồng Vũ Đông.

 

“Rống rống rống!!” Tiêu Thời hướng về Đồng Vũ Đông gào thét, liều mạng mà giãy giụa. Nước miếng của Tiêu Thời tích tụ hồi lâu còn chưa kịp nuốt xuống, lại văng thêm vài giọt nhỏ ở trên mặt Đồng Vũ Đông.

 

Có câu thiếu nợ quá nhiều thì không thèm rầu luôn, trên mặt Đồng Vũ Đông bị phun thêm mấy ngụm nước miếng nữa cũng như vậy mà thôi. Chỉ là một kẻ luôn luôn bình tĩnh tự tin như Đồng Vũ Đông lần đầu tiên không duy trì nổi ngụy trang hoàn mỹ, khuôn mặt y hiện tại như người bị táo bón vậy.

 

Đồng Vũ Đông nhìn thấy Bạch Tư Duệ cười trên sự đau khổ của người khác, tâm tình càng thêm không khống chế được, cay nghiệt nói: “Tang thi của anh bình thường đều phun nước miếng tung tóe thế này? Anh dưỡng loại đồ vật buồn nôn thế này để chơi bạn bè anh có biết không?”

 

Sắc mặt Bạch Tư Duệ tốt lên một chút, quét mắt qua Tiêu Thời đang ở một bên quấy rối, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, quay về phía Đồng Vũ Đông cười nhạo nói: “Ha ha… Tang thi nhà tôi không phải đối với ai đều phun nước miếng nha, nước miếng tích góp nhiều ngày như vậy đều cống hiến cho cậu hết rồi, cậu còn phải thật lòng cảm tạ hắn mới phải!”

 

“Anh!” Đồng Vũ Đông nhất thời nghẹn họng, tức giận đến đỏ mặt tía tai.

 

Bạch Tư Duệ không cho y cơ hội mở miệng, tiếp tục nói: “Đúng rồi, nướt bọt tang thi thế nhưng sẽ truyền nhiễm thi độc, tôi khuyên cậu trước tiên vẫn nên đi rửa mặt đi, có thể còn cứu được! Nếu như cậu không muốn trở thành một tang thi cả ngày phun nước miếng a! Ha ha ha…”

 

Bạch Tư Duệ không thèm để ý mà cười to, trong mắt trào phúng rõ ràng.

 

Đồng Vũ Đông đã muốn tức điên lên rồi, vốn dĩ không để ý việc này cho lắm, nhưng vừa nghe Bạch Tư Duệ nhắc đến thì như tỉnh ra, trong nháy mắt thân thể như rơi vào hầm băng, sắc mặt trở nên trắng xám.

 

Đồng Vũ Đông đột nhiên đẩy Tiêu Thời ra, nhanh như gió chạy đi.

 

“Rống!” Tiêu Thời bị đẩy đến lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất. Bạch Tư Duệ nhanh chóng chạy tới đỡ lấy Tiêu Thời, ôm chặt thân thể cậu.

 

Bạch Tư Duệ kề sát vào mặt Tiêu Thời, một bên lưu luyến ngửi mùi vị của Tiêu Thời một cái, áy náy nói: “Tiểu Thời, xin lỗi, lại để em lần nữa rơi vào nguy hiểm rồi.”

 

Nếu như không phải hắn tự đại, coi thường Đồng Vũ Đông, Tiêu Thời cũng sẽ không bị bắt, may mà Tiêu Thời không có chuyện gì, nếu không hắn nhất định để toàn bộ đội ngũ của đám người đó chôn cùng.

 

“Duệ duệ~~ chân giò hun khói~~” Lương thực tích trữ chạy mất rồi, cũng may còn có chân giò hun khói của Duệ Duệ. Tiêu Thời không tự chủ được nhìn về phía hạ thân của Bạch Tư Duệ, tiếp tục nói: “Không, không, tương~~”

 

‘Miệng’ phía dưới ăn chân giò hun khói không cần thêm tương, từ bên trong phun ra ngoài mới là mới mẻ nhất.

 

Ánh mắt Bạch Tư Duệ theo đó nhìn xuống dưới, khóe miệng giật giật, lập tức giả vờ rộng lượng nói: “Nhìn em hôm nay biểu hiện ngoan ngoãn như thế, liền để em ăn no đi!”

 

“Rống rống” Tiêu Thời hưng phấn rống to, xoay người, cúi người xuống dùng cái mông cọ lên đỉnh khóa quần của Bạch Tư Duệ.

 

Bạch Tư Duệ hô hấp cứng lại, bụng dưới đột nhiên vọt lên một luồng sóng nhiệt.

 

“Bây giờ còn chưa được, chúng ta tìm một chỗ an toàn rồi làm.” Âm thanh của Bạch Tư Duệ trầm xuống, nói xong liền ôm ngang Tiêu Thời lên, chạy ra khỏi nhà kho giống như một cơn gió, ngay cả việc thu thập vật tư đều đã quên.

 

Bọn tiểu đệ của Đồng Vũ Đông thấy y đi ra ngoài, dồn dập hướng về nhà kho đi đến. Lúc Bạch Tư Duệ đi ra thì những người này vừa vặn chặn ở hành lang, Bạch Tư Duệ tốc độ không giảm, hai tay bảo vệ Tiêu Thời trực tiếp xông ra ngoài.

 

Bọn tiểu đệ thấy tư thế của Bạch Tư Duệ liền theo bản năng né tránh, này càng giúp Bạch Tư Duệ không hề bị cản trở mà rời khỏi nơi này.

 

Ra tới cửa lớn, tia sáng nhất thời có chút chói mắt.

 

“Rống rống” Tiêu Thời khó chịu gào lên một tiếng, Bạch Tư Duệ vội vã lấy ra một cái khăn lông che lại hai mắt cho Tiêu Thời, chính mình thì lại híp mắt, nhảy mấy cái liền ra đến đường nhỏ phế tích.

 

Hai người rất nhanh đã thích ứng với tia sáng mãnh liệt bên ngoài, Bạch Tư Duệ phát hiện vẫn chưa tới giữa trưa, thời gian cướp vật tư lần này so với tưởng tượng của hắn còn ít hơn.

 

Bạch Tư Duệ chạy được nửa giờ, tìm được một phòng an ninh nhỏ được bảo tồn hoàn chỉnh. Đây là một tiểu khu chất lượng thường thường, cây xanh rất tươi tốt, không khí rất thanh mát.

 

“Rống” Tiêu Thời chuyển động cái cổ nhìn nhìn khắp nơi, lại ngẩng đầu nhìn phòng an ninh, không có gậy gộc gì cả. Tiêu Thời yên lòng, lần này Duệ Duệ không thể treo cậu lên được rồi, ha ha ha~~~

 

“Tiểu Thời!” Bạch Tư Duệ ôm lấy Tiêu Thời, cúi đầu hôn miệng Tiêu Thời.

 

“A!” Lại nữa! Tiêu Thời tức giận nghẹn ngào vài tiếng. Duệ Duệ đem thịt uy đến miệng rồi lại không cho phép ta ăn, không cần được không.

 

Tiêu Thời lần này đã có kinh nghiệm, cố ý thả lỏng khớp hàm, chờ thịt thịt đi vào, Tiêu Thời lập tức dùng đầu lưỡi dùng sức mà đánh Bạch Tư Duệ một cái.

 

Đầu lưỡi Tiêu Thời khí lực rất lớn, Bạch Tư Duệ bị đánh cho sững sờ, sau đó rầu rĩ mà bật cười. Bạch Tư Duệ cắn môi Tiêu Thời nói: “Đừng nghịch, lập tức sẽ cho em ăn ‘Chân giò hun khói’ …”

 

Bạch Tư Duệ nói xong, lần thứ hai chui vào khoang miệng Tiêu Thời, ôm Tiêu Thời đi đến phía trước mấy bước, để Tiêu Thời dựa ở trên tường.

 

Thịt đưa vào miệng khiến Tiêu Thời chảy nước miếng tràn lan, cái đống thịt mềm mại kia lại vẫn quét qua đầu răng cậu, làm cho cậu có loại kích động muốn cắn xuống. Nhưng Tiêu Thời vẫn là nhịn xuống, bởi vì đã có thứ gì đó tiến vào ‘miệng’ dưới của cậu rồi.

 

Bạch Tư Duệ một bên gặm nuốt môi Tiêu Thời, một bên để Tiêu Thời dựa trên vách tường, sau đó thả Tiêu Thời xuống. Bàn tay to lớn mạnh mẽ mò qua khắp người Tiêu Thời, mò đến quần lót của cậu, nhẹ nhàng lôi kéo, chiếc quần mặc nhà của Tiêu Thời liền rơi xuống dưới chân.

 

Bạch Tư Duệ dùng ngón trỏ đâm đâm huyệt khẩu của Tiêu Thời, vẫn căng mịn như vậy, huyệt khẩu có chút khô khốc, Bạch Tư Duệ sợ làm tổn thương Tiêu Thời, từ không gian lấy ra một ít sữa tắm cho trẻ con, ở ngoài miệng huyệt của Tiêu Thời tinh tế mà xoa đều, sau đó luồn một ngón tay vào.

 

“Rống!” Tiêu Thời đột nhiên hất đầu, né tránh Bạch Tư Duệ hôn, đụng đụng phía dưới hạ khố của Bạch Tư Duệ, lắp ba lắp bắp nói: “Muốn, muốn ăn~~”

 

Hiện tại mặc dù lúc Tiêu Thời gầm rú thì mang theo mười phần sức lực, nhưng lúc nói chuyện thì vẫn luôn nhẹ nhàng. Bạch Tư Duệ bình thường nghe không cảm thấy gì, nhưng lúc này nghe lại giống như cố ý trêu chọc. Bạch Tư Duệ nghĩ như vậy, hạ thân rất nhanh đã cứng rắn như sắt, từ phía dưới thẳng tắp dựng lên kề sát bụng Tiêu Thời.

 

Ngón tay Bạch Tư Duệ ở bên trong cơ thể Tiêu Thời ra ra vào vào, Tiêu Thời cắn thật chặt miệng huyệt, rất nhanh đã phát hiện không đúng. Tiêu Thời mang vẻ mặt bị lừa nhìn Bạch Tư Duệ, lên án nói: “Không phải chân giò hun khói~~”

 

“Vậy thì đổi lại là được!” Bạch Tư Duệ buồn cười nói, tách hai chân ra Tiêu Thời ra chen vào giữa, vật cứng nóng rực chống đỡ trên miệng huyệt của Tiêu Thời, thẳng tiến mà đẩy vào.

 

Tiêu Thời bỗng cảm thấy phấn chấn, nhanh chóng dán lên người Bạch Tư Duệ, lúc cảm giác được ‘chân giò hun khói’ chọc vào miệng huyệt thì vội vàng hút lấy.

 

“Tiểu Thời, em mở chân ra một chút, thả lỏng, em như thế anh không vào được.”

 

Chân Tiêu Thời quá cứng ngắc, đắt ở trên mặt đất cứ như hai cái cọc gỗ thẳng tắp. Bạch Tư Duệ thử mấy lần cũng không vào được, một bên tách chân Tiêu Thời ra một bên nói.

 

Tiêu Thời nghe lời đem chân tách ra một chút, lại tách ra một chút, lại tách ra một chút nữa. Chân giò hun khói nóng hầm hập ở một bên ‘miệng’ của cậu cọ tới cọ lui, chính là vẫn không tiến vào. Tiêu Thời bắt đầu nóng ruột, táo bạo hướng về Bạch Tư Duệ gầm rú: “Rống rống rống rống!!!”

 

Tiêu Thời quay về phía Bạch Tư Duệ điên cuồng hét lên một trận, nước bọt văng lên một mặt Bạch Tư Duệ, ngay cả khóe miệng răng nanh đều lộ ra.

 

Bạch Tư Duệ: “…” Vì sao lại cảm giác mình không phải ăn ngon mà là ăn thiệt, nằm không cũng trúng đạn sao?

 

Bạch Tư Duệ đột nhiên ngăn chặn miệng Tiêu Thời đang loạn rống, từ không gian quăng ra một cái thảm lông, lấy tư thế miệng đối miệng đem Tiêu Thời thả ở trên thảm lông.

 

“A!” Tiêu Thời ngã xuống liền rên khẽ một tiếng, nghi hoặc mà nhìn Bạch Tư Duệ.

 

“Tiểu Thời, đừng nóng giận, anh lập tức thỏa mãn em.” Bạch Tư Duệ nhét dưới eo Tiêu Thời vài cái gối ôm, tay đỡ phân thân dương cao đến sắp nổ của chính mình, gầm nhẹ một tiếng động thân mà vào, cả cây vùi vào trong cơ thể Tiêu Thời.

 

Một tiếng “Rống” thỏa mãn vang lên, sau đó miệng huyệt nào đó nhanh chóng cắn thật chặt, đem chân giò hun khói cắn chặt lấy.

 

Bạch Tư Duệ bị hành động này của Tiêu Thời khơi dậy thú tính, Tiêu Thời muốn cắn hắn hắn liền không cho, mới vừa đưa vào liền rút ra, chỉ chừa đầu khất ở bên trong.

 

Tiêu Thời quả nhiên thay đổi sắc mặt, ngay cả gầm rú cũng đều không còn, vội vã nhúc nhích miệng dưới.

 

Bạch Tư Duệ đắc ý cười cười, trước khi Tiêu Thời lại muốn phát hỏa lại một lần nữa thẳng tiến, Tiêu Thời liền hòa hoãn sắc mặt.

 

Bạch Tư Duệ chính mình cũng nhịn đến rất cực khổ a, chỉ cho Tiêu Thời một chút giáo huấn liền thả lỏng mà làm.

 

Trong phòng an ninh, thân thể hai người nhấp nhô lên xuống, khi thì truyền đến tiếng gầm nhẹ khi thì lại là âm thanh rên rỉ, nói đúng hơn là âm thanh tang thi rên rỉ.

 

“Rống ân~~” Thân thể trắng bệch của Tiêu Thời nổi lên một mạt phấn hồng, gò má cũng lộ ra đỏ ửng nhàn nhạt, nếu như bỏ qua răng nanh nơi khóe miệng cùng âm thanh rên rỉ quái dị, thì đã cùng nhân loại bình thường không có khác biệt gì quá lớn.

 

Bạch Tư Duệ phát hiện ra điểm này liền mừng rỡ không thôi, xem ra làm tình đối với Tiểu Thời có rất nhiều chỗ tốt, trách không được Tiểu Thời lại muốn làm đến thế. Sau lần thứ nhất làm Tiêu Thời vốn thân thể sắp thối rửa liền có chuyển biến tốt, có lẽ nguyên nhân cũng không chỉ ở việc uống máu không thôi.

 

Tiêu Thời ở dưới thân Bạch Tư Duệ cao thấp phập phòng, hơi thở của Duệ Duệ ồ ồ, phun vào thở ra trên mặt cùng cổ của cậu, mang theo khí tức đặc biệt. Thân thể Tiêu Thời nhất thời dâng lên nhiệt độ xa lạ, từng đợt nhằm vào phía bụng dưới, vốn đầu óc đã hỗn độn càng thêm mơ hồ, cảm giác xa lạ mà mãnh liệt khiến Tiêu Thời hưởng thụ đến nổi híp cả mắt.

 

Phân thân của Tiêu Thời trong tình huống chính cậu cũng không biết liền cương lên, chuyện như vậy lần trước còn chưa có. Bạch Tư Duệ kinh hỉ đến mức dừng lại giữa chừng, bị Tiêu Thời nhấc eo thúc dục mới tiếp tục động tác.

 

Da dẻ Tiêu Thời trắng xám, phân thân bình thường cũng không hề có một chút huyết sắc, hiện tại cương lên lại có màu phấn hồng đẹp đẽ. Bạch Tư Duệ một tay nắm chặt tinh hoa hồng phấn của Tiêu Thời, không kìm lòng được tuốt một cái.

 

“Rống!” Tiêu Thời bỗng nhiên ngẩng đầu, hướng về Bạch Tư Duệ hung ác rống lên một tiếng, bên dưới có cảm giác rất lạ.

 

“Chớ sốt sắng, Tiểu Thời, không có chuyện gì.” Bạch Tư Duệ ôn nhu nói, lại tuốt một cái, chỉ là lần này động tác mềm nhẹ hơn một chút.

 

“Rống a” Tiêu Thời vốn định uy hiếp Bạch Tư Duệ, nhưng bị tuốt như vậy lại choáng váng một chút, trên vẻ mặt cứng ngắc lại có mấy phần hưởng thụ.

 

Bạch Tư Duệ khuỷu tay chống đỡ thân thể, ôn nhu sờ sờ tóc Tiêu Thời, tiếp tục giúp Tiêu Thời tuốt lộng.

 

“Gào gừ” theo một tiếng tang thi kêu quái dị, Tiêu Thời ở trong tay Bạch Tư Duệ bắn ra.

 

Chờ Tiêu Thời phóng thích xong, trên tay cùng bụng Bạch Tư Duệ đều dính chất dịch màu trắng, giống như lòng trắng trứng bị đánh nát rưới lên người, toả ra mùi tanh quái dị. Bạch Tư Duệ nhìn một chút thứ Tiêu Thời bắn ra, vẻ mặt rất bình tĩnh. Không phải chỉ là tinh dịch kì quái thôi sao? Người có kì quái hắn cũng đều không ngại.

 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: