Hoàng Phi bá đạo của Dung vương – Chương 4

Chương 4: Sự Việc

 

“Rầm…”

“Hạ Tử Diệm cái tiện nhân, ngươi lăn ra đây cho ta. Ngươi…” Cửa phòng bị đá văng, một nữ nhân hùng hổ xông vào, kia không phải là nhị công chúa sao, nàng ta chắc cũng nghe chuyện rồi, mới chạy đến đây gây sự a, phía sau còn có nhiều người theo như thế, lại muốn đánh nàng hay sao vậy.

“Tam muội? Sao… sao muội lại ở chỗ này?” Vừa đá cửa xông vào, Dung Mỵ còn chưa kịp mắng chửi cái gì, liền nhìn thấy bóng dáng xa lạ mà thân thuộc kia đứng ở trong phòng, hốt hoảng hỏi.

Có trời mới biết, nàng thực sự là tỷ tỷ nhưng lại rất sợ cái muội muội này, nàng ta thực sự giống như ác quỷ, mỗi lần giáo huấn nàng, đều mang kinh thư hay cái sách giáo gì đó ra nói, nói đến khi nàng đầu óc quay như chong chóng mới chịu dừng, thực sự hôm nay làm sao mà gặp ở đây.

“Chúng nô tỳ tham kiến Tam công chúa, công chúa an khang.”

Đám nô tỳ chạy theo sau Dung Mỵ nhanh chóng hành lễ, bọn họ thế nhưng cũng rất e sợ cái tam công chúa này.

Một màn kia rơi vào trong mắt Hạ Tử Diệm lại có rất nhiều ý tứ, quả thực nàng đoán không sai, sau này cuộc sống của nàng sẽ rất thú vị đây. Nàng cũng không có lên tiếng, chỉ ngồi đó xem một chút.

“Tỷ, tỷ đến đây làm cái gì?” Dung Mỹ không nhanh không chậm nói, nàng nhìn thấy nữ nhân đạp cửa xông vào đã có chút ngạc nhiên, cư nhiên nhìn lại, lại là tỷ tỷ của mình.

Nàng ấy không phải cũng nghe chuyện, nên tức giận chạy đến đây muốn tìm người xử lý chứ.

Nhìn theo đám người đi cùng với Dung Mỵ, Dung Mỹ tất nhiên biết mình đoán đúng rồi, nhưng là, nữ nhân này, các nàng sau này không động được rồi, lần nói chuyện khi nãy, nàng cũng đã mơ hồ nhận ra, vì sao trưởng ca lại chọn người này rồi.

“Còn các ngươi, nơi này không chỉ có một mình ta là công chúa, đã làm nô bộc, cũng nên tự mình biết thân phận một chút.” Dung Mỹ liếc mắt nhìn đám hạ nhân lạnh nhạt nói, nàng hiện tại thực sự không thể nào không nói, tỷ tỷ mình quản người quá không nghiêm ngặt rồi, lại dám xem thường người khác như vậy, dù có thể nào, Hạ Tử Diệm này cũng là thân phận công chúa.

“Hạ công chúa an khang, chúng nô tỳ có mắt như mù, xin công chúa giáng tội.” Đám nô tỳ vừa nghe đến Dung Mỹ quát một tiếng, liền lập tức quỳ xuống, hướng Hạ Tử Diệm hành lễ, rút cuộc cũng là không cam tâm nhưng vẫn phải quỳ bái.

Nữ nhân không nghĩ tam công chúa kia lại nói giúp cho nàng, liền không nhanh không chậm khẽ vẫy tay ý bảo bọn họ đứng dậy.

Chuyện quỳ gối bái lạy này với nàng mà nói cũng quá gượng gạo đi a, nàng cũng không có để ý lắm.

“Sau này còn như vậy đừng trách ta phạt nặng các ngươi, nên chú ý một chút thân phận của mình, không nên ỷ thế làm càn. Còn tỷ? Cớ sao lại đến nơi này?” Dung Mỹ cảnh cáo nói, lại nhìn sang nữ nhân, coi như cho nàng mặt mũi, khẽ giọng hỏi.

“Ta, ta nơi này là, ta muốn… đến xem một chút…” Dung Mỵ không biết nên nói như thế nào cho phải, thực sự thì ở trước mặt muội muội này nàng không nói dối được, chỉ cần là nói dối, lập tức bị phát hiện, lần nào cũng như vậy, nên là, nàng thực sự rất ám ảnh.

“Xem một chút, xem cái gì?” Nữ nhân không nhanh không chậm hỏi lại, nàng hơn ai hết biết rõ bản chất của tỷ tỷ mình, tuy nàng ấy không phải là kẻ xấu, nhưng lại rất thường xuyên ỷ thế hiếp người, nên là chắc chắn đến nơi này sẽ làm ra chuyện gì đó.

“Ta muốn đến xem nàng.” Bàn tay trắng noãn chỉ về phía Hạ Tử Diệm nói. Nữ nhân ngồi nơi án kia khẽ thở dài một tiếng, nàng thực sự chỉ muốn xem diễn chứ không muốn bị kéo vào nha.

“Xem ta? Không phải lúc trước ngày nào công chúa cũng gặp qua ta sao, hôm nay đến không phải là…”

“Làm cái gì a… để ta nói…” Hạ Tử Diệm vừa mở miệng, còn chưa kịp nói hết câu, đã bị Dung Mỵ nhảy chồm đến, dùng tay bịch miệng nàng, nhanh chóng cười hề hề hướng Dung Mỹ nói:

“Ha ha, ta là muốn đến xem đại tẩu tương lai, không có việc gì, không có việc gì a.”

“Ngươi im lặng, nếu không sau này ta sẽ xử lý ngươi…”

Nói rồi quay sang thì thầm vào tai Hạ Tử Diệm, thật sự, nữ nhân xem chuyện này thực giống trẻ con, nàng ta không nhớ rõ, lần trước là ai xử lý ai hay sao, nhưng mà mặc kệ, nàng cũng không có hứng thú tiếp tục nói chuyện.

Hất bỏ tay của Dung Mỵ trên người ra, nhẹ nhàng đứng lên, ánh mắt không nhanh không chậm trầm xuống, lạnh nhạt nói:

“Tỷ muội các ngươi cần ôn chuyện thì quay về từ từ nói đi, ta hôm nay mệt rồi.”

“Ngươi…”

“Tỷ, chúng ta quay về, sau này có gì nói tiếp, ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai nhớ đúng hẹn.”

Dung Mỵ vừa định tức giận mở miệng, đã bị Dung Mỹ cắt ngang, hai người sau đó mang người rời đi.

“Haizz…, ta không nghĩ hôm nay cư nhiên có nhiều người ghé thăm nơi hẻo lánh này như vậy đó, Dung vương là có sở thích nghe lén chuyện của người khác sao?” Hạ Tử Diệm thở dài một chút, hôm nay thực sự có nhiều người ghé đến nơi này của nàng nhỉ, còn có cả cái nam nhân này.

Một thân hắc y đi ra, nhìn nữ nhân đang đưa lưng về phía mình nhẹ cười một cái, nhanh như chớp ôm lấy thân hình mảnh mai kia xuống án, phủ lên môi nàng.

Lại hôn…

Hạ Tử Diệm nghĩ trong đầu, cũng không có phản kháng, dù gì với nàng, cái thân xác này chính là một công cụ thôi, với những người nàng có thể lợi dụng, nàng đều muốn tận dụng cơ hội.

“Như thế nào lại vẫn không phản kháng? Ngươi ngoan ngoãn như thế ư? Thật không thú vị.” Dung Nhất Hạ sau một nụ hôn sâu tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc từ khóe miệng hai người, luyến tiếc liếm liếm môi nữ nhân, khẽ buông nàng ra nhẹ giọng nói, hắn không hiểu làm sao nàng lại không có chút phản kháng khi bị người khác hôn như vậy, không lẽ với ai nàng cũng dễ dãi như thế.

“Dung vương a, ngươi nên biết là, một khi đàn ông động dục vọng, không nên phản kháng, nếu không sẽ càng làm hắn kích thích mà ăn tươi nuốt sống chính mình, hơn nữa…” Nữ nhân nói một nửa, lại im lặng không tiếp tục.

“Còn gì nữa…” Dung Nhất Dạ đè lại người nằm bên dưới mình hỏi, giọng nhỏ nhẹ mê hoặc, lại liếm nhẹ bờ môi ngọt ngào kia một cái.

“Ngươi đoán xem? Không phải Dung vương rất thông minh sao?” Hạ Tử Diệm có chút nhíu mi, nam nhân này thực sự muốn phát dục sao, tìm người khác là được rồi, nàng nơi này cũng không có ý định cho hắn, vả lại, muốn cho e rằng nam nhân này cũng không muốn hưởng đâu…

Liếm cái gì, thực giống chó con.

“Gọi là Dạ, không cần Dung vương xa lạ như vậy.” Dụ hoặc như vậy, hắn là đang muốn dụ dỗ nàng hay sao.

Gọi tên hắn, mới không thân quen như vậy, nàng và hắn, lần gặp này nữa cũng chỉ mới có hai lần thôi đó.

“Như thế nào? Không muốn gọi, ngoan, kêu một tiếng, Dạ.” Áp sát vào tai nữ nhân, hơi thở nóng rực thổi nhẹ, khẽ cắn vành tai nàng một cái làm người bên dưới có chút rùng mình.

“Ta với ngươi mới không thân quen như vậy, mau mau thu lại hỏa dục của ngươi, nơi này của ta cũng không có kẻ cho ngươi ăn.” Thiên a, tên này thực sự muốn ăn nàng à, bây giờ là ban ngày, ban ngày đó, hắn còn muốn lập tức làm, nên tìm người khác.

Hạ Tử Diệm tránh thoát người trên thân, nhanh chóng cách xa hắn một chút nói, nàng thực sự không nghĩ tên Dung vương lạnh nhạt này cư nhiên có một thân hỏa dục lớn như vậy nha.

“Không cần tránh, ta sẽ không ăn nàng, chỉ cần ngoan ngoãn gọi một tiếng thì tốt rồi, nào, có thể không?” Uy hiếp, chính là trắng trợn uy hiếp, nếu nàng không gọi thì không chắc hắn có ăn nàng hay không.

Gọi mới là càng nguy hiểm hơn. Con mẹ nó, phải nhanh chạy khỏi cái tình huống thế này.

Hạ Tử Diệm nghĩ nghĩ, lại mắng thầm trong bụng, nhưng là, bên ngoài mặt lại là cái cười cợt như cũ.

“Dung vương thực sự không có đủ kiên nhẫn gì cả, như thế nào chưa thành hôn lại có thể kêu tên ngươi. Nếu ngươi đã có hứng thú với nơi này của ta như vậy, hãy ở lại mà tận hưởng đi, ta đi ra ngoài một lát.”

Nữ nhân nói, nhanh chóng chuồn ra ngoài, thân thủ nàng rất nhanh, hơn nữa còn cách khá xa nam nhân, nên hắn không có ngăn nàng, một mình còn lại trong căn phòng, thực sự là rất ý tứ a.

****

Ban đêm.

Hạ Tử Diệm sau một ngày trốn tránh liền trở về biệt cung, nhưng là, nàng vừa mở cửa, lại rơi vào ôm ấp của nam nhân nào đó, lại bị đè xuống trên giường, mặt đối mặt nhìn nhau.

“Tiểu bảo bối, ngươi cũng giỏi lắm, cư nhiên thực sự bỏ rơi ta ở nơi này cả ngày hôm nay, nói ra nghe một chút, ngươi đã đi đâu.” Âm thanh dụ hoặc lại mang theo vài phần hờn giận nũng nịu được nói ra với khuôn mặt vô cùng yêu nghiệt có thể mê hoặc bất kì ai.

Hạ Tử Diệm khóe môi co giật kịch liệt, nếu nàng không phải là từng nhìn thấy nam nhân lạnh lùng này trước đó, nàng đã có thể nhất nhất khẳng định, tên này, chắc chắn là một sắc lang a, sắc lang muốn mỹ nữ, đáng tiếc cho hắn, nàng không phải…

Còn có, tiểu bảo bối là cái gì? Cư nhiên kêu nàng như vậy? Nàng mới không cần là tiểu bảo bối. Nàng hiện tại đường đường là một cái… mà thôi, sau này đợi hắn phát hiện rồi mới tính đi.

“Ta nói này Dung vương, ngươi thực sự là một cái sắc lang, cư nhiên sao còn chưa đi, ngươi đợi ta làm cái gì?”

“Tiểu bảo bối, nàng thực sự vô tâm a, ta đến tất nhiên để tìm hiểu một chút vương phi tương lai của mình, để chúng ta hiểu nhau hơn rồi.” Dung Nhất Dạ cười đến thập phần vui vẻ, mặc dù nàng không kêu tên hắn, nhưng là, hắn đã thấy được những phản ứng khác đáng yêu của nàng rồi.

“Haizz… ta đói rồi.” Hạ Tử Diệm nói, nàng thực sự không muốn cùng cái nam nhân này cùng ở nơi này nói về chuyện yêu đương.

Nàng còn đang nghĩ, có phải hay không nàng tìm nhầm người để chống lưng rồi, nàng muốn hắn chú ý mình, nhưng là, chỉ cần chú ý một chút theo quan hệ hợp tác là được, không muốn kiểu như này.

“Đói? Vậy chúng ta dùng bữa.” Nam nhân kéo nữ nhân dậy khỏi giường, mang nàng đến một gian phòng khác, nơi đó đã chuẩn bị một bàn ăn rất thịnh soạn, hắn nhưng là biết nơi này của nàng không có nhiều thứ, nên đặc biệt sai người làm chuẩn bị.

“Nhiều đồ ăn như vậy, ngươi chuẩn bị sao?” Hạ Tử Diệm nhìn Dung Nhất Dạ hỏi, không nghĩ đến, cư nhiên hắn còn quan tâm nàng vấn đề ăn uống, còn chuẩn bị trước.

“Tất nhiên, nàng sẽ không thể biết, Dung vương gia như thế nào phải lòng mình đâu. Nhanh nào, đến ăn thử một chút.” Nam nhân cười cười nói, nhưng lời của hắn lại làm cho nữ nhân ngạc nhiên một chút.

Ý tứ kia, phải lòng? Nàng sao?

Hai người đang dùng cơm, thì bên ngoài có người xuất hiện, nam nhân nhìn tờ giấy được mang đến, hơi nhíu mi một chút, nhanh chóng dặn dò nàng mấy câu, rồi rời đi.

Hạ Tử Diệm cuối cùng cũng thoải mái một chút, nhưng là, nghĩ đến chuyện kia, nàng thực sự không nghĩ bản thân lại được hắn yêu thích đâu, dù thế nào, vẫn nên nhất nhất cẩn thận một chút. Có khi đó chỉ là cảm nhận hay là hứng thú nhất thời của hắn mà thôi.

Không khéo sau này phát hiện ra sự thật còn muốn chém nàng ra thành trăm mảnh ấy chứ.

****

Trong thư phòng quân vương Dung vương triều.

Hai cái nam nhân đang đứng cùng một người đang ngồi trên án thư, khuôn mặt ba người đều nghiêm trọng vô cùng, ánh mắt lại như mong chờ điều gì đó, có vẻ như có chuyện gì lớn sắp xảy ra.

Cạch một tiếng, cánh cửa mở ra, ba người quay lại, hướng ánh mắt nhìn đến nam nhân vừa đi vào, trong lòng có chút nhẹ nhõm thở ra một cái, như trút được chút gánh nặng.

Người đến không ai khác là Dung Nhất Dạ, hắn vừa vào phòng, nhìn thấy ba người kia, ánh mắt lại như lạnh đi vài phần.

“Chuyện là như thế nào? Các ngươi không tự mình giải quyết được?” Cản trở hắn cùng nữ nhân dùng cơm, tất nhiên là giận.

“Hoàng huynh, thực sự chuyện này là do phía Hoằng Hà vương triều ra yêu sách, thế nên, chúng ta muốn thông qua ý huynh một chút.” Không còn lạnh nhạt hay cao ngạo của một vị vua, Dung Đạm chỉ nhẹ nhàng nói, nơi này không có người ngoài thế nên, đối với huynh trưởng của mình, hắn vẫn thể hiện sự kính trọng từ sâu trong lòng.

“Hoằng Hà? Chuyện làm sao lại liên quan đến Hoằng Hà vương triều?” Dung Nhất Dạ lãnh đạm nói, cái vương triều kia, không phải là quê nhà của bảo bối hắn sao, như thế nào lại có mối liên hệ với chuyện lần này đây.

“Đúng vậy, vương gia, người xem.” Dung Triệt ở một bên khẳng định nói, lại mang đến mật thư cho nam nhân nhìn xem.

Dung Triệt người này là tướng quân nắm giữ binh quyền trẻ tuổi nhất của Dung vương triều thời điểm hiện tại, hắn là một người kiệt xuất, tuy tướng mạo bình thường, nhưng lại mang khí chất hơn người, là một viên quan cùng họ với hoàng thất rất được trọng dụng.

“Hử, cư nhiên lại là vì cái hôn lễ lần này.” Dung Nhất Dạ bình tĩnh nói, nhưng là, những ai bên cạnh hắn lâu nay đều rất rõ ràng, nam nhân này đang vô cùng tức giận, bởi vì, chuyện lần này Hoằng Hà vương triều kia thực sự quá đáng, lại còn rất tham lam.

Sau khi nghe được tin tức kết hôn của Hạ Tử Diệm cùng Dung Nhất Dạ, Hoằng Hà vương triều kia liền nhanh chóng gửi mật thư cho hai vương triều còn lại, muốn cùng bọn họ liên kết, ở phía sau đâm quốc gia này một nhát đao chí mạng.

Đã như vậy, ngay sau đó lại gửi một yêu sách đến cho Dung vương triều, yêu cầu của hồi môn cho tam công chúa của mình.

Nhắc đi cũng phải nhắc lại, vương triều Hoằng Hà này thực là không biết xấu hổ đi, mang nữ nhi đi làm con chốt thí trên bàn cờ chính trị không nói, lâu nay bỏ mặc sống chết không nói, hôm nay cư nhiên nghe tin nàng kết hôn, lại muốn có sính lễ, đã vậy, sính lễ còn đòi hỏi vô cùng nhiều, muốn đất đai và lãnh thổ cùng với mấy bản hiệp nghị của Dung vương triều về một số mặt hàng đánh thuế nhập khẩu, lần này thực sự rất quá đáng.

Lại nói thêm, họ hình như đánh giá quá cao tam công chúa nhà mình rồi thì phải, mặc dù nàng lọt vào mắt xanh của nam nhân vỹ đại nhất Dung vương triều, nhưng mà cái đãi ngộ kia cũng là do quân vương của Dung vương triều quyết định, làm như thế nào lại mang cái điều kiện ngu ngốc kia ra mà trao đổi cơ chứ.

Thế nhưng chuyện đó cũng chưa là cái gì, bọn họ một bên muốn sính lễ, một bên muốn liên kết với hai vương triều còn lại, lợi dụng ngày thành hôn, cả Dung vương triều vui vẻ, mời nhiều quan khách, sứ giả của những nước lân bang, lại canh phòng không cẩn mật mà cho binh tấn công, muốn diệt gọn nơi này.

Tất nhiên, đây là thông tin mật mà tình báo của bọn họ thu thập được.

Theo như bình thường thì chuyện cũng rất dễ giải quyết rồi, trực tiếp thị uy vương triều Hoằng Hà một chút, xem đến ai dám mở miệng nói cái gì, nhưng là, tình hình của bọn họ lại khác, vì là người của Dung vương hắn đây, nên bọn họ mới phải nghiêm túc suy xét.

“Bây giờ người muốn giải quyết chuyện này như thế nào?” Dung Học ở một bên hỏi, bình thường hắn là người điềm đạm ít nói, lại không quan tâm đến những chuyện dễ dàng nắm bắt được, có thể nhanh chóng giải quyết, nhưng là hôm nay đây, tình huống này ở trên người Dung Nhất Dạ, hắn vẫn không dám tự mình ra quyết định.

Dung Học là đại học sỹ lừng danh của Dung vương triều, hắn tất nhiên là một cái nam nhân anh tuấn tiêu sái, tay trói gà không chặt, học thức uyên thâm, đó chắc chắn chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, thân phận thực sự của kẻ này, e là chỉ có bốn người có mặt nơi này biết.

“Dễ dàng, ta thấy, có người sẽ giúp chúng ta giải quyết chuyện này êm thấm.”

Dung Nhất Dạ cầm lấy mật thư kia, chuẩn bị rời đi, trong mắt là một tia tinh quang khó thấy, nhắc đến nữ nhân kia, hắn tự nhiên lại muốn gặp.

“Chuyện này cũng không có gì to tát, các ngươi không cần lo, ta sẽ xử lý.”

Nói xong liền rời đi, để lại ba nam nhân với biểu cảm khó hiểu. Họ thực sự chưa từng thấy nam nhân kia như vậy.

2 bình luận về “Hoàng Phi bá đạo của Dung vương – Chương 4”

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: